Thứ Bảy, 24 tháng 12, 2022

Mặt Trời bé xinh

A. Kích thước, khoảng cách của Mặt trời:
Theo chị Gu Gồ:
(1) Mặt trời cách Trái Đất (TĐ): 149,6 triệu km.
(2) Đường kính của mặt trời gấp 109 lần so với TĐ (Mặt trời có thể chứa 820,000 TĐ bên trong nó).
(3) Mắt người nhìn xa khoảng 100 km trong điều kiện không có vật cản.

Con số ở trên quá lớn nên để công bằng cho TĐ, ta sẽ hạ (1) & (2) xuống 109 lần. Sau khi làm phép tính chia, lúc này ta có: Mặt trời có kích thước bằng với TĐ và cách TĐ 1,372,477 km (1,3 triệu km).

Bạn nhận ra điều gì không?
Đó là cho dù hạ kích thước hay không hạ kích thước, thì với số (3), mắt chúng ta không bao giờ có thể nhìn thấy được Mặt trời .

Thực tế ta vẫn thấy rất rõ, nên những gì chị Gu Gồ nói hay ta được học đều là xạo ke.

B. Tia sáng của Mặt trời:

Bạn có thể tự làm thực nghiệm bằng cách rọi 1 chiếc đèn pin (Mặt trời) lên 1 viên bi (TĐ). Nếu Mặt trời thật sự lớn hơn TĐ, ánh sáng viên bi nhận được từ chiếc đèn cũng sẽ ngập tràn bề mặt tiếp xúc.
Lúc này, nếu ta đưa vào giữa 2 vật 1 tấm giấy có đục lỗ (đám mây), thì ánh sáng sẽ chiếu song song chứ ko chiếu xéo như thực tế ta nhìn thấy.
Khi tia nắng len qua làn mây, ta nhìn thấy đó là tia sáng xéo. Tức là nó phát ra từ 1 nguồn sáng có kích thước nhỏ hơn.

C. Độ cao của Mặt trời so với Mặt đất:
Các bạn xem clip ghi hình lại trên nhiều chuyến bay để thấy Mặt trời đôi khi nằm ngang tầng mây. Có lúc ta nhìn thấy Mặt trời trôi nổi trên tầng mây. Có lúc mặt trời ở cao hơn hẳn do độ cao của mặt trời thay đổi theo những thời điểm khác nhau trong năm.

Mặt trời hoàn toàn không nằm quá xa xôi ngoài vũ trụ như xưa giờ chúng ta được biết.


D. Mặt trời không lặn cũng không mọc:

Định luật tầm nhìn cho ta có cảm giác này (Mình sẽ post riêng 1 bài khác)
Giải thích ngắn gọn, khi bạn đi vào 1 đường hầm có 2 bên đường hầm song song với nhau, nếu bạn nhìn về cuối đường hầm, sẽ có cảm giác 2 bên đường hầm bị thu nhỏ lại và sắp giao nhau tại một điểm. Mặt Trời càng lúc càng ra xa chúng ta vào thời điểm hoàng hôn, nên ta có cảm giác nó lặn ở đường chân trời.
Kết luận: Bạn không cần vội tin mình cũng như đừng nên quá đặt niềm tin vào chị Gu Gồ. Sau khi đọc bài viết này, mỗi ngày thử ngắm nhìn Mặt trời bằng chính Đôi Mắt của bạn, bạn sẽ có sự cảm nhận chính xác nhất, đừng bao giờ để mình ngụp lặn trong 1 đống định nghĩa của KH mà đôi khi bạn đọc cũng không hiểu gì.

 

“Mặt đất Phẳng & Không quay” trong các tài liệu bay của Nasa

 

(01) Trang 12:
"máy bay bay trong bầu khí quyển đứng yên trên mặt đất phẳng không quay" https://www.nasa.gov/.../dryden/pdf/88072main_H-1259.pdf...
(02) Trang 108:
"máy bay bay trên mặt đất phẳng, không quay" https://ntrs.nasa.gov/citations/19890005752
(03) Trang 126:
"Các phương trình phi tuyến của chuyển động được sử dụng là các phương trình sáu bậc tự do với khí quyển đứng yên và các giả thiết mặt đất phẳng, không quay." https://ntrs.nasa.gov/citations/19890007066
(04) Trang 2:
"Tuy nhiên, phương pháp này bị giới hạn trong ứng dụng khi có thể giả sử mặt đất phẳng, không quay. " https://ntrs.nasa.gov/citations/19720012071
(05) Trang 11:
"Các phương trình chuyển động phi tuyến được sử dụng trong mô hình này là các phương trình sáu bậc tự do tổng quát biểu diễn động lực bay của một máy bay rắn chắc bay trong bầu khí quyển đứng yên trên một mặt đất phẳng không quay." https://www.nasa.gov/.../dryden/pdf/88248main_H-1777.pdf...
(06) Trang 32:
"Cuối cùng, các phương trình chuyển động cho bài toán bậc không của chuyến bay trong chân không trên Mặt đất phẳng được trình bày." https://ntrs.nasa.gov/citations/19940020279
(07) Trang 2:
"Trong bài báo này, phương trình chuyển động của sườn một vật rắn trên mặt đất phẳng không quay" https://ntrs.nasa.gov/citations/20070030307
(08) Trang 14:
"Mặt đất phẳng và không quay." https://ntrs.nasa.gov/citations/19790005472
(09) Trang 25:
"Các phương trình chuyển động của máy bay trực thăng được đưa ra trong các trục sườn đối với một mặt đất phẳng, không quay." https://ntrs.nasa.gov/citations/19810003557
(10) Trang 13:
"Mô hình thường được sử dụng là mô hình mặt đất phẳng, không quay." https://ntrs.nasa.gov/citations/19650015408
(11) Trang 19:
"Các phương trình này giả sử một phương tiện di chuyển rắn chắc và một Mặt đất phẳng, không quay." https://www.nasa.gov/.../dryden/pdf/88733main_H-2465.pdf...
(12) Trang 9:
"Đối với các sự cố máy bay, trạng thái và các mô hình đo lường thể hiện động học của một vật rắn để mô tả chuyển động trên một Mặt đất phẳng, không quay" https://ntrs.nasa.gov/citations/19880014378
(13) Trang 14:
"Mặt đất phẳng, không quay" https://ntrs.nasa.gov/citations/19710018599
(14) Trang 2:
"Trong bài toán tính thời gian tối thiểu để đạt được độ cao, máy bay được mô hình hóa dưới dạng một điểm khối lượng và quỹ đạo chuyến bay bị giới hạn nghiêm ngặt trong một mặt phẳng thẳng đứng trên một mặt đất phẳng, không quay." https://ntrs.nasa.gov/citations/20060053337

(15) Trang 8:
"Vị trí tên lửa tự hành trong không gian được tính tương đối so với Mặt đất phẳng không quay." https://ntrs.nasa.gov/citations/20040008097

Terry Cook nói về "Trật tự Thế giới mới" vào những năm 90

Vào những năm 90, trong một cuộc phỏng vấn, Terry Cook, một nhà nghiên cứu điều tra, đã nói về Trật tự TG mới với việc kiểm soát chính phủ, kinh tế, tôn giáo, giảm dân số toàn cầu và cấy chip.



Sự thật về vùng đất Châu Phi

“Châu Phi bị nguyền rủa và bị ban phúc ngang nhau, phúc là có nguồn tài nguyên phong phú, nhưng bị nguyền rủa vì những thế lực bên ngoài đã đến cướp bóc chúng bấy lâu.

Trong năm 2014, Chỉ số phát triển Con người của LHQ đã đặt Congo ở vị trí 186 trên tổng số 187 quốc gia được đo lường. Mười tám quốc gia dưới cùng trong danh sách đó đều thuộc về Châu Phi. Bởi vì Congo là quốc gia rất giàu tài nguyên và diện tích lớn (lớn hơn Pháp, Đức và Tây Ban Nha hợp lại), nên ai cũng muốn cắn một miếng từ chiếc bánh Congo, nhưng vì thiếu một nhà nước trung ương có thực quyền, Congo không thể cắn trả."


Trường học sẽ không bao giờ dạy ta điều này:

Diện tích của Châu Phi = 30.37 triệu km2.
Diện tích của TQ = 9.6 triệu km2.
Diện tích của Mỹ = 9.8 triệu km2.
Diện tích của Châu Âu = 10.18 triệu km2.

Có nghĩa là Châu Phi lớn hơn TQ, Mỹ và Châu Âu cộng lại.

Nhưng trong hầu hết các bản đồ thế giới, châu Phi được thể hiện với kích thước nhỏ hơn. Điều này đang được thực hiện với mục đích tạo ra tác động trực quan đến hình ảnh Châu Phi nhỏ bé, nhằm thao túng người Châu Phi, tẩy não họ và đánh lừa họ mọi lúc mọi nơi.

Thực tế:
- Châu Phi sở hữu 60% diện tích đất tốt cho nông nghiệp.
- Châu Phi sở hữu 90% trữ lượng nguyên liệu thô.
- Châu Phi sở hữu 40% trữ lượng vàng của thế giới.
- Châu Phi sở hữu 33% trữ lượng kim cương.
- Châu Phi sở hữu 80% trữ lượng quặng Coltan của thế giới (kim loại để sản xuất điện thoại và đồ điện tử), đặc biệt là ở Congo.
- Châu Phi sở hữu 60% lượng Cobalt dự phòng trên thế giới (kim loại để sản xuất pin xe hơi).
- Châu Phi giàu dầu mỏ và khí đốt tự nhiên.
- Châu Phi (Namibia) có những bãi biển đánh cá phong phú nhất trên thế giới.
- Châu Phi giàu mangan, sắt và gỗ.

- Không gian của châu Phi gấp ba lần không gian của Trung Quốc, ba lần không gian của châu Âu và ba lần không gian của Hoa Kỳ.
- Dân số Châu Phi là 1,3 tỷ (dân số Trung Quốc là 1,4 tỷ với diện tích bằng 1/3).
Có nghĩa là Châu Phi không có người ở.

- Những vùng đất nông nghiệp ở Cộng hòa Dân chủ Congo có khả năng nuôi sống toàn bộ châu Phi.
Và tất cả những vùng đất nông nghiệp ở châu Phi là sợi dây nuôi cả thế giới.
- Congo có những con sông quan trọng có thể thắp sáng châu Phi.
Vấn đề là người phương Tây, các công ty của họ và một số con rối châu Phi đã phá vỡ sự ổn định của châu Phi trong nhiều thập kỷ.

- Châu Phi là một lục địa đa dạng về văn hóa về khiêu vũ, âm nhạc, kiến ​​trúc, điêu khắc, v.v.
- Châu Phi là nơi có 30 nghìn đơn thuốc và dược liệu đã được phương Tây sửa đổi trong phòng thí nghiệm.
- Dân số thanh niên trên thế giới ở Châu Phi dự kiến ​​sẽ đạt 2,5 tỷ người vào năm 2050.

(Bé Mon dịch từ nguồn Internet - Thông tin từ cuốn sách Những tù nhân của địa lý, tác giả Tim Marshall)

Tượng Oscar và Vị thần Ai Cập cổ đại

Những điểm giống nhau đến ngỡ ngàng giữa tượng Oscar của Hollywood và tượng vị thần Ai Cập cổ đại.

Bức tượng được trao cho người chiến thắng giải thưởng điện ảnh thường niên tượng trưng cho Sokar (hay Seker). Đây là một vị thần chết trong văn hóa Ai Cập cổ đại, cũng là vị thần được sùng bái bậc nhất tại các nghĩa trang ở Memphis.
Hệ thống ký hiệu Masonic có mặt trong mọi lĩnh vực của hệ thống tư bản chủ nghĩa, bao gồm cả ngành công nghiệp âm nhạc và điện ảnh.
Bạn cũng có thể nhận thấy logo của Học viện Điện ảnh đã được biến thành một Kim tự tháp vàng.

Ngoài ra, đối với những người chưa hình dung ra, bạn có thể nhận thấy rằng OSCAR là đảo chữ của SOKAR.
OSCAR | SOCAR

Thứ Ba, 6 tháng 12, 2022

Biển rộng sông dài

1. Kịch bản bộ phim 21 grams đầy ám ảnh của đạo diễn tài danh Alejandro G. Iñárritu phát hành năm 2003, dựa trên một chi tiết có thật, nói về công trình nghiên cứu của một bác sĩ từng đề cập đến việc linh hồn con người có trọng lượng 21 gram. 21 gram là trọng lượng mất đi của một con người trước và ngay sau khi vừa chết - đó chính xác là số cân nặng, của linh hồn, một con người.
2. Trong cuộc đời, mình tin rằng, có một thứ gọi là tần số cảm xúc. Nghĩa là khi bạn gặp một ai đó, cái cảm giác thân thuộc và gắn bó sẽ phát sinh gần như lập tức mà không phụ thuộc vào việc gặp nhau lâu hay mau, quen biết thời gian dài hay ngắn… Khi những con người có cùng một tần số, thì việc quan trọng là họ xuất hiện vào lúc nào mà thôi, còn lại chắc chắc bạn và họ sẽ đối diện nhau. Nó giống như một cái hẹn mà có thể trong vô thức bạn không biết thời gian, địa điểm và cả gương mặt người đó là ai… nhưng chắc chắn cái hẹn ấy đã lên lịch sẵn và chúng ta không thể hủy nó. Thế nên, không có gì ngạc nhiên, khi ngay trong cái nhìn đầu tiên, có thể bạn sẽ thấy rất yêu thương một ai đó…
3. Hành trình tận hưởng cuộc sống của một con người, suy cho cùng, chỉ là một vòng tròn được lặp lại.
Chúng ta sinh ra với những mong ước đơn giản từ thuở ban đầu: tập đi cho vững, nói cho tròn câu, ăn uống cho cơ thể khỏe mạnh, yêu thương mọi thứ chung quanh mình vô vụ lợi - và nếu có vụ lợi thì đó là vụ lời về một cử chỉ ân cần, những câu nói ấm áp đủ đầy yêu thương…
Nhưng sau đó, chúng ta muốn chạy nhanh hơn người khác thậm chí là phải dẫn đầu đoàn người, chúng ta nói khéo và thông minh hơn để chứng tỏ mình có giá trị trước đám đông, chúng ta ăn sơn hào hải vị ở những nơi sang trọng để tạo ra một chuẩn mực sống khác biệt và chúng ta yêu thương mọi thứ bằng rất nhiều lý do được đặt trên bàn cân.
Song đến cuối cùng, một ngày nọ, bên kia triền dốc, rất nhiều người trong chúng ta chỉ đơn giản muốn được bước đi thật chậm để nhìn ngắm được rõ ràng mọi thứ từ cuộc sống chung quanh đang chuyển động, nói thật rõ từng câu nói mà chúng ta muốn bày tỏ với người kia, ăn rất ít với một niềm vui rằng cơ thể mình cần nhẹ nhàng, và yêu thương những thứ thuộc về sự bình dị càng ít sự đánh đổi càng tốt.
4. Trong cuốn sách Dám bị ghét nổi tiếng của hai tác giả Koga Fumitake - Kishimi Ichiro, nhân vật triết gia có nói một câu đại ý rất đơn giản, nhưng không biết có bao nhiêu người đọc nhớ đến: Bản chất chúng ta ai cũng yêu thích sống một cuộc đời bình thường, nhưng việc khó khăn nhất trong cuộc đời là chúng ta có thể tiếp tục sống cuộc đời bình thường ấy trong bao lâu?
Tuy nhiên, với mình, có một chi tiết cần làm rõ, “sống một cuộc đời bình thường” của mỗi người sẽ rất khác nhau về giá trị vật chất nhưng chắc chắn sẽ có một mẫu số chung về giá trị tinh thần: là được lắng nghe, thấu cảm và hồi đáp- thứ mà càng về sau này chúng ta sẽ càng nhận thức nó có ảnh hưởng quan trọng bậc nhất đến niềm vui sống của chúng ta mỗi ngày.
_Nhà thơ Nguyễn Phong Việt_


 

Kim về với Cổ, cạn một hồ trường


Khi Kim Dung tạ thế, tên tuổi của Cổ Long – đã qua đời cách đây 34 năm – cũng được nhắc lại. Bởi vì làm sao có thể nói/viết về Kim mà quên đi Cổ, với chiếc gạch nối Minh Báo.
Tác phẩm của cả hai bao trùm toàn bộ thế giới võ hiệp. Nhiều người vì yêu Kim mà ghét Cổ, cũng chẳng ít người vì mê Cổ mà hạ thấp Kim. Nhưng ngày Kim tạ thế, người ta tin rốt cục cả hai cũng đã có thể vứt bỏ những phiền muộn cả đời đeo mang, để cùng nhau cạn một hồ trường.
Kiếm hiệp, đầu tiên và trên hết, là phương tiện để Kim Dung và Cổ Long bộc bạch lòng mình. Khát vọng lập danh, tình yêu và tình bạn. Ngày Kim Dung lập Minh báo, sinh kế luôn là vấn đề thúc bách. Ông vừa phải làm chủ bút, làm biên tập rồi kim luôn người viết. Ông viết xã luận và viết feuilleton kiếm hiệp để thu hút độc giả. Ông bảo mỗi ngày đều phải nuốt ít nhất 7.000 chữ, liên tục suốt 20 năm không dứt, đến nhiều lúc cơm nuốt không nổi.
Cổ Long cũng chọn nghiệp viết để lập danh. So với một Kim Dung xuất thân danh gia, học hành bài bản, vẻ ngoài ưa nhìn, Cổ Long tướng mạo tầm thường, cao chỉ 1,56 mét, đầu to như đấu, mắt nhỏ miệng rộng, đến tuổi trung niên lại còn phát phì. Đã xấu trai lại còn thất học, Cổ Long bỏ học từ rất sớm, lăn lộn mưu sinh. Điều đó khiến Cổ Long dù thông minh và tài hoa nhưng luôn mang đầy tự ti, mặc cảm. Bởi vậy nhân vật của Cổ Long ai cũng phong tư tài mạo tót vời, vào trong phong nhã ra ngoài hào hoa. Chính là để bù trừ cho người viết ngoài đời vậy.
Xuyên suốt gần một trăm bộ tiểu thuyết võ hiệp của hai người (Kim Dung 15, Cổ Long gần 70), tất cả đều tập trung bày tỏ nỗi lòng trăn trở của cả hai về nhân sinh. Như những gì đã được Nguyễn Bá Trác ghi lại từ một khúc ca Trung Hoa, rồi đặt tên là Hồ Trường:
“Miên miên mang mang, ai là tri kỷ, lại đây cùng ta cạn một hồ trường.
Hồ trường, hồ trường, ta biết rót về đâu?
Rót về Đông phương, nước bể Đông chảy xiết sinh cuồng lạn.
Rót về Tây phương, mưa Tây rơi từng trận chứa chạn
Rót về Bắc phương, ngọn Bắc phong vi vút đá chạy cát dương.
Rót về Nam phương, trời Nam mù mịt, có người quá chén như điên như cuồng.
Nào ai tỉnh nào ai say.
Chí ta ta biết lòng ta ta hay.
Nào ai tỉnh, nào ai say.
Chí ta ta biết lòng ta ta hay.
Nam nhi sự nghiệp ở hồ thỉ, hà tất cùng sầu đối cỏ cây.”
Năm 1972, không lâu sau khi đăng kỳ cuối cùng của Lộc Đỉnh Ký trên Minh Báo, Kim Dung tuyên bố phong bút, vì biết đã đạt đến đỉnh cao của nghề viết tiểu thuyết. Nhưng vì mục feuilleton kiếm hiệp trên Minh Báo đã ăn khách quá lâu, gần như là mục đinh của tờ báo, Kim Dung đã âm thầm tuyển lựa người thay thế mình, để giữ cho tờ báo không mất đi sức hút.
Trần Mặc, trong phần trích đầu sách “Đa tình kiếm khác vô tình kiếm”, thuật lại câu chuyện như sau:
“Khi Kim Dung viết thư tay gửi cho Cổ Long, đấy không chỉ là một lá thư thuần túy của một chủ bút dành cho một người viết để mời cộng tác, mà còn là động thái truyền lại ấn tín của võ lâm minh chủ. Vu Đông Lâu, cộng sự của Cổ Long ngày ấy, cho biết Cổ Long hờ hững nhờ mình bóc thư, xem tay nào từ Hồng Kông lại đi gửi thư cho mình. Đến khi biết là Kim Dung, Cổ Long giật ngay thư lại, xem như báu vật. Đọc xem thư, bần thần nằm dài trên sofa hồi lâu mới ngồi dậy, vì không thể tin đấy là sự thật. Cổ Long đã được Kim Dung thừa nhận. Và để xứng đáng lòng tin của võ lâm minh chủ, Lục Tiểu Phụng truyền kỳ đã được Cổ Long dồn nhiêu tâm huyết, đăng dài kỳ từ 1972 đến 1976 mới hết.”
Sau đó, Cổ Long viết cho Kim Dung, giữa họ là những bức thư. Tình bạn vong niên giữa hai con người khác nhau xa lắc về xuất thân, địa vị xã hội thật đẹp. Kim Dung là bác học, nhưng chưa từng coi thường kẻ mang sở học tạp nham Cổ Long. Cổ Long kiêu ngạo dễ tổn thương, nhưng với Kim Dung luôn trước kính sau quý. Cũng bởi Kim Dung đã đi đến tận cùng nghệ thuật tiểu thuyết bác học, Cổ Long đã nghĩ ra con đường riêng cho mình, để vượt thoát khỏi người đàn anh vĩ đại. Nói cách khác, Cổ Long không hoàn toàn kế thừa y bát của Kim Dung, mà tự mình bước ra, khai sơn lập phái.
Truyện của Kim Dung lẫn Cổ Long nói lên rất rõ sự khác biệt như mặt trăng và mặt trời của cả hai. Điều đó dễ giải thích vì sao fan của người này lại thường không mê được người kia.
Kim Dung, sau khi phong bút, có hai lần dụng công sửa chữa toàn bộ bản thảo của mình. Cổ Long sau khi viết, như chính ông thừa nhận, hoàn toàn không có nhu cầu đọc lại. Kim Dung nghiêm túc với tác phẩm của mình bao nhiêu, Cổ Long vô trách nhiệm bấy nhiêu. Bởi vì Kim Dung luôn trăn trở, nghiền ngẫm khi tỉnh táo. Cổ Long lại chỉ làm việc ấy khi say. Một bên là triết gia, một bên là nghệ sĩ.
Kim Dung viết câu văn thường rất dài. Văn của ông như một lộ thái cực kiếm, kết thúc chiêu này là khởi đầu chiêu khác, ý nối ý, tình kết tình, cứ thế mà liên miên bất tuyệt. Câu văn của Cổ Long lại rất ngắn. Nhịp điệu nhanh, dồn dập như một bộ phim hành động, trinh thám. Kim Dung là danh gia kiếm thuật, Cổ Long là cao thủ ám khí. Ngay cả nhân vật ưng ý nhất của đời Cổ Long – Lý Tầm Hoan – cũng là một bậc thầy về ám khí, với ngọn Tiểu Lý Phi Đao. Và cái tên Tầm Hoan ấy cũng vận vào đời Cổ Long. Cả một đời tìm kiếm niềm vui.
Tình yêu trong Kim Dung thuần phác đôn hậu, chưa nhuốm mùi sắc dục. Quách Tĩnh – Hoàng Dung bên nhau một bước không rời, tình ý miên mang nhưng chưa một lần vượt vòng lễ giáo. Với cả giang hồ, Tiểu Long Nữ có thể đã mất trinh. Nhưng Dương Quá mang nàng trong tim, như một vị hôn thê băng thanh ngọc khiết. Lệnh Hồ Xung trước yêu Linh San, sau yêu Doanh Doanh, giữa đường ăn ngủ cùng với đám tăng ni phái Hằng Sơn, tuyệt chưa một lần nghĩ đến chuyện trên bộc trong dâu. Đoàn Dự, bị ép uống âm dương hòa hợp tán, cho vào trong một phòng với Mộc Uyển Thanh, lửa dục thiêu đốt tâm trí, người bên cạnh lại xinh như ngọc, nhưng thà chết không xâm hại đối phương. Rồi chính chàng sau đó đã yêu và si mê Vương Ngữ Yên như nữ thần. Giữa cái giếng khô, đôi bên hiểu lòng nhau, toàn bộ chân tình dành cho Mộ Dung Phục, nay trao hết cho chàng. Vậy mà tuyệt đối không có màn “hãy ngồi xuống đây, hôn nhau lần này”. Tình yêu đã vượt lên tình dục rất xa.
Cổ Long thì khác. Tác phẩm của ông ngập tràn sắc dục. Nhân vật chính của Cổ Long tuyệt đại đa số là phường đam mê tửu sắc, giết người không gớm tay, chơi gái không gớm… khúc này đã phá vỡ sự nghiêm trang của bài viết, xin lỗi độc giả. Đàn bà trong truyện Kim Dung thanh cao dịu vợi, đàn bà trong Cổ Long dâm tà trá ngụy. Trong vấn đề tình yêu và tình dục, Kim lại rất cổ, còn Cổ lại rất kim.
Trong uống rượu, Kim Dung là dân sành sỏi, biết thưởng thức, mượn chén rượu để trò chuyện. So với Tổ Thiên Thu - bậc thầy thẩm rượu, đám nhân vật chính của Cổ Long chỉ là nhũng đệ tử của Lưu Linh không hơn không kém. Kim Dung dùng rượu để kết giao, Cổ Long dùng rượu để quên sầu. Người ta nói ngày Cổ Long chết, đám bạn chí cốt không mang hoa đến, mà mỗi ông vác một chai Hennessy, cứ thế mà rót xuống mồ, rồi lại mang 48 chai khác chôn theo Cổ Long, tượng trưng cho 48 năm sống trên đời, cùng lời phúng điếu bi thương: "Tiểu Lý Phi Đao thành thất truyền, nhân thế hết gặp Sở Lưu Hương."
Kiến thức của Kim Dung rất rộng, của Cổ Long rất hẹp. Nếu như tài hoa của Kim Dung đi theo con đường phát huy sở trường thì Cổ Long đích thị là hạn chế sở đoản.
Nhân vật của Kim Dung dẫu cho bị ràng buộc rất nhiều bởi lễ giáo và các khái niệm anh hùng nhưng vẫn ung dung khoái hoạt, càng về sau tư tưởng tự do càng mạnh. Nhân vật Cổ Long thoạt nhìn tự do, kỳ thực luôn bị mắc kẹt với quá khứ lẫn hiện tại. Nhân tại giang hồ, thân bất do kỷ.
Kim Dung luôn cho cho nhân vật của một “backstory” rất mạnh. Anh là con ai, học nghệ ở đâu, quá khứ thế nào, tình đầu ra sao? Sau khi đã có backstory đủ mạnh, Kim ném nhân vật vào tiểu thuyết, để họ tự tìm hiểu ý nghĩa của cuộc đời. Và vì đã có quá khứ lẫn hiện tại, Kim Dung chẳng thể quản tương lai của họ được nữa. Như trong Ỷ Thiên Đồ Long Ký, Kim Dung rất thích để cho Trương Vô Kỵ thành đôi với Tiểu Chiêu, cô gái mà ông yêu nhất. Nhưng rốt cục, Trương giáo chủ vẫn từ bỏ giang hồ, về vẽ lông mày cho Triệu Mẫn.
Vì nhân vật của Kim Dung có đời sống riêng, nên họ rất sống động. Và ta luôn nhìn thấy chính mình, ở phần đời của một nhân vật đó. Phụ nữ có lẽ sẽ đồng cảm với Nhạc Linh San thật nhiều, khi nàng từ bỏ “anh trai mưa” Lệnh Hồ Xung để về với tình yêu đích thực của mình: Lâm Bình Chi. Cuộc sống là những lựa chọn. Và dẫu chọn sai, vẫn không có gì hối hận. Đến chết, Nhạc Linh San cũng chỉ cầu xin anh trai mưa chu toàn cho anh yêu của mình. Giây phút ấy, Lệnh Hồ Xung hoàn toàn rũ bỏ được tình yêu đầu thuần khiết, để dành trọn con tim cho Doanh Doanh. Còn nếu trong những giây cuối cùng, Nhạc Linh San lại chuyển sang giọng hối hận, xin lỗi Lệnh Hồ đại ca, hãy tha thứ cho tiểu muội, thì Lệnh Hồ Xung có lẽ chưa thể hoàn toàn quên nàng được. Mối tình giữa chàng và Doanh Doanh tất nhiên vẫn còn một vết gợn, khúc Tiếu Ngạo chưa thể toàn mỹ.
Lại nói về Doanh Doanh, con gái giáo chủ, quyền lực nghiêng thành, lại yêu một chàng lãng tử mê rượu, không có thanh kiếm thì gần như là người vô dụng. Và người con gái ấy yêu nhưng không ghen, dẫu gái bao vây Lệnh Hồ thiếu hiệp như ruồi. Và nàng cũng chẳng hể sốt ruột khi biết Lệnh Hồ Xung chưa thể yêu mình toàn ý. Cái gì của mình sẽ là của mình, không phải của mình, cưỡng cầu cũng chẳng có được. Cẩm nang chinh phục đàn ông, ngoài Doanh Doanh, còn ai có thể viết được đây?
Trong lúc nhân vật của Kim Dung nhân thân rõ ràng, Nhân vật của Cổ Long lai lịch bất minh, là những vì sao lẻ loi trên trời. Khi thế sự giang hồ mở ra, họ đã ở đó với nỗi cô đơn muôn thuở. Nếu Kim Dung là bậc thầy của blockbuster, Cổ Long lại đi theo dòng art-house. Nhân vật của ông hành động và di chuyển, nhưng chẳng biết đi đâu, về đâu. Họ thủy chung không xử lý những mối quan hệ xã hội phức tạp. Dường như cuộc đời của họ chỉ có hai trạng thái: say xỉn và tỉnh táo, sinh tồn và tử vọng. Họ uống rượu thật mạnh, dùng binh khí thật sắc. Họ tiêu diệt kẻ thù trên một hành trình tự diệt.
Bổi cảnh của Kim Dung bao la hùng vĩ, đa dạng thú vị. Độc giả mê Kim Dung sao thể có thể quên được những đại cảnh choáng ngợp: Quang Minh Đỉnh, núi Hoa Sơn, Nhạn Môn Quan, ngọn Thiếu Thất, thành Tương Dương… Kim Dung ném những số phận nhỏ bé vào bối cảnh vĩ đại, như để làm nổi bật sự tương phản của đời người trước số mệnh. Cổ Long thì trước sau chỉ kéo nhân vật của mình vào những chỗ thật nhó bé, chật hẹp: quán rượu, tửu điểm. Nếu có núi thì cũng chỉ là ngọn, nếu có Tử Cấm Thành thì cũng chỉ là nóc nhà.
Những hiệp khách của Kim Dung hành động quang minh, lỗi lạc. Những trận chiến kinh tâm động phách nhất đều diễn ra vào ban ngày, dưới ánh mặt trời. Trong khi đó, hiệp khách của Cổ Long thuộc về màn đêm. Có lẽ vì ban đêm người ta mới… nhậu. A Phi là con sói dưới đêm trăng, Tây Môn Xuy Tuyết là tảng băng dưới trăng, Lý Tầm Hoan là kẻ si tình dưới trăng. Những trận đánh kinh điển của Cổ Long đều diễn ra dưới ánh nguyệt.
Ôn Thụy An khẳng định: "Địa vị của Kim Dung và Cổ Long, tuyệt đối là song song”. Sự so sánh, đối chiếu là điều không thể tránh khỏi trong những ngày này. Kim và Cổ, ai giỏi hơn? Các nhân vật trong truyện Kim Dung, ai giỏi nhất, ai đẹp nhất? Có lẽ chính Kim Dung cũng chẳng có… tư cách để trả lời. Vì như chính ông nói, nhân vật có đời sống và số phận của riêng họ. Chúng ta tuyệt đối chẳng có quyền can dự vào.
Phán xét làm cho con người đau khổ. Kim Dung bị người vợ đầu phụ rẫy, lại đi phụ rẫy người vợ thứ hai, kết hôn với người vợ thứ ba kém mình 30 tuổi. Sau khi phong bút tưởng sống đời khoái hoạt ung dung như Lệnh Hồ Xung, rốt cục cũng chỉ chuốc thêm nhưng ê chề của nhân thế. Con trai đầu treo cổ tự vẫn năm 19 tuổi, con gái thứ bị sốt mà điếc cả hai tai. Nhân thế bảo Kim Dung chỉ vĩ đại trên trang sách, nhưng quá tầm thường giữa đời thực.
Cổ Long một đời đau khổ vì đàn bà, sinh ra hận đàn bà, vùi đầu vào bia rượu. Bỏ địa vị của một tiểu thuyết gia, Kim Dung còn là một nhà lịch sử, nhà ẩm thực học, sinh vật học, nhà nghiên cứu lịch sử… Bỏ địa vị ấy, Cổ Long có lẽ là một ma men thất bại toàn tập. Nhưng dù là bác học như Kim Dung hay thất học như Cổ Long, ở giai đoạn cuối đời họ cũng đã ngộ ra thế nào là tri túc.
Cuộc đời đầy những muộn phiền, chỉ có những khoảnh khắc hạnh phúc và những sát na an ủi. Khi ta biết thỉnh thoảng, ở tận cùng khổ đau, vẫn có người đến bên ta, cùng cạn một hồ trường.
Sau tất cả, Lý Tầm Hoan vẫn có A Phi, và Lênh Hồ Xung vẫn có Nhậm Doanh Doanh cùng anh trỗi khúc tiêu cầm Tiếu Ngạo!
Tác giả: Bình Bồng Bột


 

Câu lạc bộ “Mắt đen”

Đây không phải là một tổ chức chính thức nào cả mà muốn ám chỉ đến việc ngày càng nhiều chính trị gia, người nổi tiếng, giới tinh hoa, giới kinh doanh và các nguyên thủ quốc gia đột nhiên bị bầm 1 bên mắt 1 cách bí ẩn. Mặc dù một vài người trong số họ bị thương liên tục ở mắt phải, nhưng phần lớn xảy ra ở bên trái.


Xác suất 1 người bị đấm bầm mắt trong suốt cuộc đời là bao nhiêu phần trăm? Vậy, những người cực giàu và quyền lực này đã làm gì để bị đấm vào mắt và ai đã đấm họ?

Mọi người cần hiểu là họ có các thứ bậc / cấp độ khác nhau. Vì thế, họ cần những nghi thức tái xác nhận ai là người dưới quyền của ai. Trong thế giới riêng tư của họ, tổng thống của một quốc gia có thể ở cấp thấp hơn chủ ngân hàng.







Các giả thuyết về hiện tượng kỳ lạ này bao gồm từ một nghi lễ xã hội bí mật bao gồm việc đánh vào đầu người tham gia, hoặc là một hình thức trừng phạt được sử dụng như một loại kiểm tra và cân bằng trong các hội kín. Và có các lý thuyết khác nghiêng về việc triển khai các công nghệ kéo dài sự sống và tuổi xuân bằng chất thỏ trắng.


Một giả thuyết ít cực đoan hơn cho rằng hiện tượng này không gì khác hơn là truyền thông đang sử dụng nghi lễ huyền bí để thao túng mọi người vào một số hành vi và ý thức nhất định. Và thực tế là hầu hết mọi nghệ sĩ thành công đều sử dụng ký hiệu IIIum!nati trong hành động của họ một cách công khai. Mọi người có thể giả vờ như đó là một trò chơi, nhưng nếu bạn đang thực hiện một nghi lễ thì bạn thực sự đang tham gia vào một nghi lễ.
Ví dụ: Tạp chí ID của Anh (dành riêng cho thời trang, âm nhạc, nghệ thuật và văn hóa thanh thiếu niên) nổi tiếng với trang bìa là một bức chân dung khuôn mặt của một người nổi tiếng che mắt phải hoặc che mắt trái. Bạn có đơn thuần nghĩ rằng họ đang cố gắng truyền bá thời trang và văn hóa thanh niên hiện đại thông qua phong cách ảnh bìa như vậy?
Nhưng có câu hỏi quan trọng. Tại sao việc thực hành nghi thức công khai này không phổ biến trước những năm 90.


Câu trả lời chính là: INTERNET
Internet được cho là sẽ thay thế truyền hình, cũng như truyền hình đã thay thế đài phát thanh và đài phát thanh thay thế cho báo giấy. Kể từ năm 2017, phong trào này bắt đầu quay trở lại thông qua 4 nền tảng media chính: YouTube, Facebook, Twitter và Google. Những kẻ tinh hoa nhận ra rằng họ không thể kiểm soát luồng ý tưởng của người dùng nhưng họ có thể kiểm soát mức độ tiếp xúc với những ý tưởng đó và cuối cùng ai là người tiếp xúc với chúng.
Đã tới giai đoạn kế hoạch của giới tinh hoa được đưa ra ánh sáng, họ không còn hoạt động trong bóng tối nữa, vì vậy họ chỉ đơn giản là thay đổi chiến thuật, bằng cách lập trình có ý thức và vô thức của xã hội để khiến họ không nhạy cảm với những gì sắp xảy ra. Trên thực tế, việc thực hành nghi lễ công khai còn nhằm mục đích thu hút, khai thác năng lượng từ mọi người và sử dụng cho mục đích của họ. Bất cứ lý do gì gây ra những đôi mắt đen như vậy không quan trọng hơn việc họ không cần che giấu mà thay vào đó là phô trương chúng trước mắt công chúng.
Nếu điều này có vẻ xa vời với bạn, có thể là do bạn chưa bao giờ tiếp xúc với tài liệu này. Đó có thể là bạn đang sống trong một thế giới ngập tràn giải trí, bóng đá, công việc và những bữa tiệc... Có thể bạn là một trong số hàng trăm triệu người không tìm hiểu về khoa học huyền bí cổ đại này và tin rằng đó là điều viễn vông. Thật khó để nhìn thấy những bức tường nhà tù đang giam giữ tâm trí của bạn. Có rất nhiều nhà tù. Nhà tù tinh thần, nhà tù tâm linh, nhà tù của sự sợ hãi và nhà tù của một thực tại đã được xây dựng cho bạn từ khi mới sinh ra.



Năm mới trong lịch của Đấng Sáng Thế

Sự khởi đầu của năm mới trong lịch của Đấng Sáng Thế được xác định bởi các cung hoàng đạo. Khi Xuân phân đang đến gần, chòm sao Xử Nữ đang m...